Xin chào các bạn, lời đầu tiên cho phép tôi được nói về mục đích tạo ra Blog này. Mục đích lớn nhất của tôi là mong muốn được giới thiệu, chia sẻ về quê hương thôn Quảng Bố (làng Vó) với những sản phẩm đúc đồng truyền thống. Vì còn một số việc cá nhân nên Blog này được xây dựng muộn hơn so với kế hoạch của tôi. Ngày 17/05/2017, Blog chính thức hoạt động.

Và… Đôi lời để nói về tôi, người tạo ra Blog này. Tôi tên là Tường (Tường Đất), cái biệt danh này có từ hồi nhỏ mà tôi cũng chẳng hiểu tại sao lại có. Có lẽ, do tôi ít nói hoặc hiền như cục đất chăng. Tính đến khi Blog này hoạt động, sự nghiệp của tôi vẫn chưa có gì nổi bật. Tôi tốt nghiệp THPT Lương Tài 1 năm 2009 và sau đó cũng giống như bao nhiêu sĩ tử khác, tôi cùng bố khăn gói quả mướp lên Hà Nội thi Đại học. Điểm thi của tôi cũng vừa đủ để vào Viện Đại học Mở Hà Nội. Đây là dấu mốc quan trọng trên con đường học tập của tôi.

Cuộc sống sinh viên bắt đầu với tôi theo một cách nào đó cũng hết sức bình thường. Học đến giữa năm thứ 2 Đại học, chúng tôi phải đi tập quân sự trên Xuân Hòa 3 tháng liền. Thời gian đầu thấy nó cũng bình thường, cũng ở giường tầng, nghe tiếng kẻng thì xếp hàng, cầm bát đi ăn, tập duyệt binh, bắn súng,…

Tập bắn súng tại Xuân Hòa

Đói quá thì lại ăn mỳ thôi

Ăn đêm tại Xuân Hòa

Sau 3 tháng, chúng tôi lại được “ra quân” về Hà Nội để tiếp tục học tập. Năm nay thì kết quả của tôi tốt hơn năm ngoái nên cũng được cái bằng khen.

Gặp được cao nhân

Năm thứ 3 Đại học, tình cờ tôi đăng ký tham gia lớp học về ngôn ngữ lập trình do 1 anh trong trường tổ chức. Và rồi, tôi đã gặp được một người anh, sư phụ truyền dạy bí kíp ngôn ngữ lập trình PHP. Sau khi theo anh học một thời gian, tôi cũng đã có kiến thức cơ bản. Tiếp đến anh giới thiệu tôi vào thực tập tại Trung Tâm Elearning, Viện Đại học Mở Hà Nội. Đây cũng là nơi làm việc của tôi sau này.

Cứ thế, 4 năm Đại học đã trôi qua nhanh chóng. Tháng 6 năm 2013, tôi tốt nghiệp đại học với tấm bằng khá và tiếp tục làm việc tại Trung tâm Elearning.

Cũng đua đòi với nhóm bạn làm việc trong trung tâm, tôi quyết định thi cao học tại trường Đại học Công Nghệ, Đại học Quốc Gia Hà Nội. Thật chẳng may, kết quả thi cho thấy tôi lại phải mất thêm 3 năm để học nữa. Thực ra chỉ mất 2 năm thôi nhưng cuộc đời khó ai đoán trước được. Trong thời gian đó tôi lấy vợ, có con. Cuộc sống gia đình buộc tôi phải tạm gác chuyện học hành sang một bên. Đến năm thứ 3 cao học, tôi cũng thấy chán nản vì còn quá nhiều thứ phải hoàn thành để được tốt nghiệp như chưa đủ điểm, luận văn chưa hoàn thành,… Trước thời gian bảo vệ 2 tháng, tôi vẫn chưa đủ điểm do môn tiếng anh của tôi thấp nên điểm trung bình bị kéo xuống. Nhờ sự giúp sức của vợ tôi, cuối cùng tôi đã thi TOEIC và được 480 điểm. Thật không thể tin được! Với kết quả TOEIC này tôi thừa đủ điểm để bảo vệ. Chính từ lúc đó tôi đã quyết tâm sẽ hoàn thành chương trình cao học. Tháng 12 năm 2016 tôi bị đuổi khỏi trường Đại học Công Nghệ với tấm bằng tốt nghiệp thạc sỹ chuyên nghành Hệ Thống thông Tin, ngành Công Nghệ thông Tin.

Lễ bảo vệ luận văn tốt nghiệp thạc sỹ

Và… cho tới hiện tại công việc của tôi vẫn ổn, cuộc sống vẫn cứ thế, thu nhập vẫn cứ là bấp bênh. Thi thoảng nhận được vài dự án ngoài, rồi cắm đầu vào code cho ra sản phẩm.   

Thôi tạm thời viết thế đã, cũng chẳng phải giỏi văn và chuyện đời cũng không có gì nổi bật.

Cảm ơn nếu các bạn đã dành thời gian đọc tới đây!